Có ai có comment, hot news hay lời nhắn ǵ không?

Bản quyền : TBG. Cập nhật ngày :04/09/2002  

Xin cảm ơn mọi ư kiến đóng góp, bài viết, tranh ảnh.

 

Nhật kư chuyến đi Mộc châu.

 

Nguyễn Vũ Tùng 22/2/2002 

 

Thứ sáu 15/2/2002 ( 4 Tết )

 

Thời tiết có vẻ không tốt từ ngày hôm qua, mồng ba Tết. Sáng hôm nay trời lúc th́ xầm x́ lúc th́ hưng hửng làm chúng tôi cũng không biết có nên đi như kế hoạch không.

TB lâu nay đi đâu cũng đàn đàn lũ lũ ít ra cũng tới 15 người nên lần này đăng kư tham dự chỉ có 9 người cũng ít nhiều làm mọi người chưng hửng.

Thật ra đi nhóm nhỏ cũng có cái hay riêng của nó.

 

Lần này thành viên nhỏ tuổi nhất của chúng tôi là Ba lô, vừa được 3 tuổi 1 thángthuybalomic.jpg (20697 bytes)

Cuối cùng chúng tôi cũng quyết dịnh là vẫn đi như hành tŕnh đă định. Nhưng từ bảy giờ là giờ tập trung đến lúc thực sự khởi hành cũng tới gần trưa. Đó là do mải mê đàn đúm ở nhà Minh cho đến khi thật sự cảm thấy trời đẹp mới quyết định đi.

 

Ngược Hoà b́nh, xe từ mạn Sơn la chạy về cũng khá là sạch sẽ nên càng củng cố sự yên tâm của chúng tôi về vấn đề thời tiết.

Vượt dốc Cun tới ngă ba Măn đức ( cách HN 100 Km ) th́ đă quá trưa. ăn trưa, một bữa cơm thực sự đầu tiên sau Tết.

 

Vận đen không rời Thanh Tùng kể từ chuyến đi Hà giang trước. Ngay khi chuẩn bị khởi hành th́ phát hiện chiếc săm sau xẹp lép. May mà ngay bên cạnh có hàng sửa xe để hậu đội c̣n ung dung ngồi đánh vài ván đô mi nô.

 

Chặng đường từ Măn đức tới Mộc châu dài 100 Km, vượt qua cái đèo khác cao và dài ( cao tới trên 1300 m). Con đèo này mọi khi có nhiều sương mù nhưng lần này th́ lại khá quang quẻ.da`ncho'.jpg (40575 bytes)

Hai bên đường là những vườn mận trắng xoá hoa, xanh mướt lá và lác đác những quả mận non đang nhu nhú.

Nh́n chung đường từ Hà nội đi Mộc châu khá tốt, quang quẻ và rộng. Đi nhanh chắc mất chừng 6 tiếng.

 

Tới Mộc châu là bảy giờ tối.

 

Thứ bảy 16/2/2002

 

Sau khi ăn sáng, chúng tôi rời Mộc châu lên cửa khẩu Pa háng, một cửa khẩu chính của tỉnh Sơn la sang Lào, cách Mộc châu 31 Km.

Đây là một tuyến đương buôn lậu thuốc phiện. Rừng núi rộng mênh mang, dân buôn người địa phương, người dân tộc tuyền chọn đi đêm, đi đường núi, đi tắt rừng nên việc ngăn chặn của bộ đội biên pḥng không phải là dễ dàng.

Ngoài ra bọn này cũng rất liều lĩnh và sẵn sàng chống trả cũng là một khó khăn đôi với bộ đội. Trên đường từ Mộc châu vào Pa háng, chen lẫn trong những đồi mận, đồi chè thi thoảng có những ngôi nhà cao tầng lộng lẫy khác hẳn với những nếp nhà lụp xụp xung quanh. Một phần rất nhiều những ngôi nhà này được xây từ tiền buôn thuốc phiện. ( Một bánh thuốc phiện từ cửa khẩu về tới Mộc châu đă có lăi tới 6-7 triệu đồng )

 

Con đường từ Mộc châu đi Pa háng khá rộng và trải nhựa phẳng phiu. Con đường này xây dựng ra c̣n là để phục vụ đồng bào di dân từ ḷng hồ sông Đà.

 

Đồn biên pḥng.

cua khau pa hang.jpg (30961 bytes)Lại không ai khác ngoài Thuỷ cầm thẻ nhà báo vào tŕnh diện và xin được vào thăm khu vực biên giới. Được cái bộ đội biên pḥng ở đây cũng quư khách nên thủ tục khá nhanh và không phức tạp ǵ.

 

Từ đồn biên pḥng lên cửa khẩu c̣n tới 7 cây nữa, đường đèo quanh co.

Khác với tưởng tượng, cửa khẩu Pa háng rất lớn. Toà nhà để làm thủ tục phải to cỡ như những cửa khẩu lớn như Cầu treo, Hữu nghị quan hay Móng cái.

Ngay đằng sau là một nhà kho lớn cuả Hải quan.

Cái này ngược hẳn với tưởng tượng của chúng tôi khi lên thăm Tây trang vào Tết năm 2001, Tây trang hoá ra bé tí.

Có lẽ cửa khẩu này xây dựng cho tương lai nhiều hơn là hiện tại.

Cửa khẩu th́ lớn nhưng người qua lại rất thưa thớt và Hải quan năm rồi chỉ thu được có 36 triệu đồng tiền thuế xuất nhập khẩu.

 

V́ hải quan Sơn la rất ít người nên đều trực thuộc cục hải quan Lai châu. Như vậy hàng tháng cán bộ hải quan ở đây phải đi ngót 350 cây về Điện biên để lĩnh lương.

Một điều bất ngờ khác là bộ đội biên pḥng và cán bộ hải quan ở đây rất mến khách và nhiệt t́nh. Khi chúng tôi lên tới Pa háng đă gần trưa, thế là được các anh mời bữa ăn trưa cùng bộ đội biên pḥng luôn.

Phần v́ cũng đă tới bữa, phần cũng muốn được ăn một bữa trưa với bộ đội nên chúng tôi rất háo hức nhận lời.

 

lunch tai pahang.jpg (29237 bytes)Bữa trưa tươm tất với thịt gà luộc, cơm gạo nương, bánh chưng, măng và tất nhiên là rượu. ở đây th́ uống rượu là một trong những tiêu chuẩn của cán bộ. Có uống được rượu th́ mới dễ dàng làm việc với nhân dân.

Một chén mời các bạn dưới xuôi,

Một chén mời các bạn nữ,

Một chén mời các bạn đồng hương ( à có 2 bộ đội là đồng hương Thái b́nh)

Một chén bộ đội mời các bạn

Một chén hải quan mời các bạn

Một chén.

Rồi lại một chén nữa...

Cứ thế chẳng mấy chốc đi hết một chai lúa mới và một Johnni đỏ. ( chúng tôi góp vui)

 

Kết thúc bữa ăn là lúc chúng tôi mặt phừng phừng đỏ, hơi ngật ngưỡng xúm xít kéo nhau sang đất Lào dưới sự chỉ đạo của đồng chi Chí Trịnh ( Chính trị ), trạm phó trạm cửa khẩu.

Cột mốc biên giới nằm cách con đường chính chừng năm chục mét, một bên cột mốc ghi chữ Việt, bên kia ghi chữ Lào.

Từ cửa khẩu nh́n sang bên Lào cũng núi cũng rừng và có một trạm điện nhỏ. Trạm này là điện của Việt nam bán sang Lào.

 

Có một điều có thể làm bạn ngạc nhiên. Ngay bên kia đất Lào chỉ cách một tầm nh́n ( cỡ 300 m ) là những nương thuốc phiện nho nhỏ. Hoa anh túc trắng xoá. Mặc dù rất muốn được đến tận nơi nhưng v́ lư do an ninh nên anh Trịnh ngần ngại không muốn dẫn chúng tôi tới. Phần chúng tôi nửa muốn đi nửa lại ngại làm phiền tới anh vả lại cũng không muốn lạm dụng ḷng nhiệt t́nh của anh nên cũng đành vui vẻ trở về. Có lẽ một khi nào đấy muốn sờ tận tay, thăm tận mắt cánh đồng thuốc phiện chúng ta phải xin visa và vào đất Lào qua cửa khẩu này.

 

Tới đây lại nhớ khi chúng tôi đang ở Luông Prabang.

Nh́n trên bản đồ th́ từ Luông Prabăng về đây là con đường gần nhất, nhưng đường th́ lại khá là xấu ( đất đá và cấp phối ) nên cuối cùng chúng tôi đă trở về Việt nam qua đường cửa khẩu Cầu treo ở Hà tĩnh.

Ngoài ra có thể nói cửa khẩu Pa háng là cửa khẩu sang Lào gần nhất so với các cửa khác ( cách Hà nội có khoảng 230 Km )

 

...Tạm biệt cửa khẩu Pa háng trong sự quyến luyến của các anh bộ đội biên pḥng và sự cảm động của chúng tôi, 4 chiếc xe bon thẳng về Mộc châu.

 

Mộc châu.

Quăng đường trở lại Mộc châu thật ngắn ngủi. Pa Háng không c̣n là một cái ǵ xa xôi cách trở nữa mà như đâu đây thật gần, thật thân thiết.

 

4h30 chiều. Chúng tôi vội vội vàng vàng t́m một trại ḅ để được xem cảnh vắt sữa ḅ mà mấy lần qua Mộc châu chúng tôi đă mong được thử một lần.vat sua bo.jpg (33200 bytes)

Những con ḅ to lớn kềnh càng căng sữa đang sốt ruột chờ đến lượt ḿnh. Nhưng phải nói là hơi bẩn. Trên ḿnh chúng bê bết bùn, rơm rạ và cả phân nữa. Khu vắt sữa th́ không sạch lắm. Mỗi con mỗi lần vắt cho khoảng 15 lít sữa tươi. Sữa này được nông trường thu mua, đun sôi, tinh chế rồi mới sản xuất thành các sản phẩm của sữa.

Bây giờ ở đây không c̣n những trại ḅ quốc doanh mênh mông nữa mà đă ḅ được nuôi ở những trại nhỏ của các hộ gia đ́nh.

 

Mộc châu vẫn rộng bát ngát cao nguyên. Nhưng không có cảnh đàn ḅ đủng đỉnh gặm cỏ trên thảo nguyên như chúng ta vẫn từng mường tượng trong chuyện của anh hùng lao động Hồ giáo (?). Thay vào đó là những nương chè nối dài từ triền đồi này sang triền đồi khác ( khác với Thái nguyên, Phú thọ , đồi chè thường cao, ở đây đồi thoai thoải nên có thể nh́n thấy những nương chè hút tầm mắt. ) và những vườn mận mượt mà xanh mướt. Hoa mận trắng xanh bắt đầu nở rộ.

mc11.jpg (70285 bytes)Chen giữa mận, chè là những vạt đất đồi nâu nâu vừa mới được cày lật.

Mộc châu để lại trong chúng tôi h́nh ảnh của mùa xuân đầy sức sống của vạt đất nâu, là cây đang đâm chồi nảy lộc, là đàn ḅ tràn đầy sữa và là những con người mến khách đáng yêu.

 

Rời khỏi Mộc châu chừng sáu rưỡi. Đêm nay chúng tôi quyết định ngủ ở Mai châu. Phần 

để chia nhỏ chặng đường ra, phần là cũng có hai người trong đoàn chưa từng tới Mai châu.

 

Mai châu:

Mai châu nay đă phát triển rất nhiều kể từ lần đầu tiên chúng tôi tới thăm ( năm 1994 ). Nhưng không c̣n sự e ấp trinh nguyên của nó khi xưa. Bản Lác đă được quy hoạch cẩn thận và ngay ngắn cho khách du lịch. Mỗi nhà sàn giờ đây là một nhà nghỉ trọ.

Có chăn đệm, toa lét cẩn thận. Gía 10000 đ / người / đêm. ở đây như một xứ Tây nho nhỏ trên Tây bắc. Cả bản toàn Tây là Tây. Một vài người Việt là hướng dẫn và hiếm lắm th́ mới là du khách. Có nhà sàn không muốn nhận khách Việt nam, v́ ồn lắm.

Đồ lưu niệm của người Thái đơn giản, mộc mạc nhưng rất tiếc, với chúng tôi th́ chẳng có hồn ǵ cả. Sự đơn giản và mộc mạc của nó chỉ đơn thuần có ư nghĩa là tŕnh độ công nghệ sản xuất không cao chứ không thấm đẫm sự sống của mà nó mang trong ḿnh. Ví như những cái ná nhỏ th́ đẽo gọt vụng về, rơ ra là để làm đồ lưu niệm chứ không phải là một chiếc ná đă từng được sử dụng.

 

Cuối cùng đáng nhớ nhất ở Mai châu là việc chơi đô mi nô tối ngày. Tṛ chơi này đơn gian và có thể chơi bất kỳ chỗ nào nên khá cuốn hút mọi người. Nhất được 2000, nh́ được 1000 . Nghe có vẻ cờ bạc nhưng kỳ thực chơi nếu có thắng có thua, có thưởng có phạt th́ cũng thú vị hơn nhiều. Vả lại có khi chơi cả tối người thắng được tổng cộng chừng năm bảy ngàn c̣n người thua cũng chừng ấy.

 

Thích thú nhất với Mai châu có lẽ là Ba lô. Lần đầu tiên cậu đi xa nhà bằng xe máy đến thế. “ Được lên biên giới thăm chú biên pḥng" và bây giờ được leo trèo ở nhà sàn và luôn miệng đ̣i lên núi cao. Để chuẩn bị cho chuyến đi này được an toàn với cậu, ba mẹ Ba lô đă phải mua một cái kính chắn gió của xe máy và được chú Minh cho mượn cái gối hơi. À cậu cũng có một chiếc mũ xe máy có cằm hẳn hoi, hệt như người lớn. Thế là trên đường cậu cứ việc đội mũ kín mít dựa vào gối hơi ngủ ngon lành. ( Thành tích của Balo là cũng đă được đi xe máy tới tận Hải thịnh – cách HN 160 Km vào lúc 20 tháng tuổi và tới cửa khẩu Tân thanh – Núi Mẫu sơn ở Lạng sơn khi 2 tuổi. Hồi 11 tháng tuổi cậu cũng đă từng được đi chơi vào tận Cần thơ khi ba mẹ phải đi công tác. Các bạn thân mến, nếu các bạn có con nhỏ th́ cũng đừng ngại ngần mà cho bé đi chơi theo ḿnh. Bé sẽ rất thích, rất yêu thiên nhiên và cũng được rèn luyện hơn. Chỉ cần chuẩn bị thật cẩn thận cho bé. )

 

Chủ nhật 17-2-2002.

 

Hôm nay chúng tôi trên đường trở về Hà nội.

Mai châu cách Hà nội 160 Km nên đường về thật là đơn giản . Ngoại trừ Minh và Mai phải về sớm v́ buổi chiều có giỗ bà, chúng tôi nhẩn nha trở về.

Sáng, sau một chầu đô mi nô, rời Mai châu khoảng 10 giờ rưỡi và mất hai tiếng về tới Hoà b́nh.

 

Sau bữa trưa là chuyến thăm đập thuỷ điện Hoà b́nh.

Mùa này nước xuống. Cửa thoát lũ không mở để cho nước ào ào sục sôi, cuồn cuộn tung bọt trắng xoá như khi mùa lũ về. Thay vào đó là sự im lặng rợn người của chiều cao nh́n từ trên đập xuống.

Có nhiều người đi qua đập lên thăm tượng Bác Hồ nhân dịp đầu xuân. Vô h́nh chung trên mặt đập lại là công viên đẹp nhất của Hoà b́nh. Nh́n về phía thị xă toàn cảnh hiện ra với ḍng sông Đà uốn lượn giữa những trái núi nhấp nhô. Nh́n vào ḷng hồ ở cao độ trên 100 mét, nước hồ xanh như ngọc, thăm thẳm quyến rũ và bí ẩn...

 

Cuối cùng th́ chuyến đi xuất hành đầu xuân của chúng tôi cũng đă kết thúc.

Lâu lâu có một chuyến đi thảnh thơi thật là thú vị. Không quá dài ngày và căng như các chuyến đi Tây bắc. Thời gian hành tŕnh được sắp xếp hợp lư để chen vào giữa chuyến đi là những khoảng lặng của nghỉ ngơi, khám phá kỹ vùng đất và con người. Mộc châu là một địa điểm đẹp cho một chuyến Weekend với chừng này thời gian.

 

Ngoài ra việc xuất hành đầu năm về hướng Tây bắc và sang Lào cũng có vẻ tốt với nhóm TB, ít nhất là chuyện đi lại. Điểm lại một vài sự kiện:

 

năm 2000: Xuất cảnh sang Lào ở cửa khẩu Chiềng Khương

Long Khuê sang Anh và sinh con đẻ cái bên đó. Không biết khi nào về.

Dung sang Singapore học cho đến giờ vẫn chưa về

Minh đi nước ngoài

tung tren doi che.jpg (16716 bytes)năm 2001: Xuất cảnh sang Lào ở cửa khẩu Tây Trang

Huyền, V Tùng, Minh, Thanh Tùng và cả nhóm đi nước ngoài nhiều lần

năm 2002: Xuất cảnh sang Lào ở cửa khẩu Pa Háng

 

Chờ xem!

....

Ảnh : Moc chau 2-2002

 

Tiếp phần sau: 

Up ] Next ]

 

Về đầu trang  Diễn đàn  Sử dụng & bản đồ trang web    Liên lạc với chúng tôi    Cài đặt font UNICODE    Cài đặt bộ gơ Vietkey