Bản quyền : TBG. Cập nhật ngày :03/29/2002  

Xin cảm ơn mọi ư kiến đóng góp, bài viết, tranh ảnh.

 

[ Cho dem Bangkok ] Pattaya ] Laos ]

 

Thức đêm mua hàng trên đất Thái

Cứ như đă ngấơm vào máu nghề nhiệp, đi tới đâu tôi cũng chỉ muốn sà vào hàng ăn, ngó nghiêng xem chợ búa hàng họ ra sao. Mặc dù đang ở đất Thái Lan, không rành lắm về thông thổ nhưng chúng tôi cũng có chuyến đi thăm các chợ đêm ra tṛ.

Thái lan là một nước có đời sống khá cao trong khu vực, chỉ nh́n cách sinh hoạt cũng biết họ sống dư giả, 80% phương tiện đi lại chính của người dân là bằng xe hơi, các phương tiện giao thông khác rất rẻ và vô cùng thuận lợi, tuy nhiên nếu đi ra đường vào giờ cao điểm ở Bangkok, bạn sẽ chứng kiến cảnh tắc đường c̣n ghê hơn ở Việt Nam.

Thái lan có những hệ thống siêu thị và trung tâm thương mại phải nói khá hoàn hảo, ngoài đi mua sắm trong các siêu thị, người dân Thái Lan c̣n có thói quen đi mua hàng hóa, các thực phẩm sinh hoạt tạí các chợ. Chợ Bangkok có lẽ th́ cũng không có đặc sắc v́ cũng giống như chợ của ta. Nhưng có điểm khác, là dân Thái Lan và những người đến Thái đều thích đi mua hàng tại các chợ đêm. Những khu chợ đêm đều tập trung ở nhiều điểm khác nhau: chợ chuyên quần áo hạ giá, chợ chuyên bán đồ lưu niệm, chợ bán đồ hàng cũ (Seconhand), chợ bán hoa đêm. ..Tất cả những khu chợ đêm đó đă tạo ấn tượng rất riêng về Băng-cốc sầm uất. Đă trở thành thói quen, khi có nhu cầu ǵ th́ chỉ việc đến đúng ”sào huyệt” để sắm. ở Bangkok năm ngày ít ỏi mà tôi đă mất đứt 3 đêm lang thang tại các chợ . Đến bây giờ tôi vẫn c̣n nguyên cái cảm giác thích thú, ngỡ ngàng khi đựợc tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp huyền ảo khi màn đêm buông xuống ở Bangkok, được sống những giây phút thật sự với những người dân nơi đây. Được cùng họ đi chơi ở chợ đêm, được đi ngắm hàng hóa đến sái cả chân, và không có ǵ thú vị hơn được x́ xụt bên bát bún nóng hổi lúc 3 giờ sáng (điều này nếu ở nhà th́ không bao giờ tôi được phép).

Phải nói ấn tượng đầu tiên về chợ đêm ở Bangkok-đó là hàng hóa rất phong phú. Ngoài công chức nhà nước, phần lớn người đi chợ đêm đều là người dân lao động và thanh niên. Có đi mới biết, dân Thái đi chợ đêm không chỉ là để mua đồ mà họ c̣n bị hấp dẫn bởi những hàng ăn uống xen lẫn những quầy bán hàng. Khó mà thấy ai đi mua hàng mà trên tay lại không cầm xiên thịt, túi hoa quả hay một cái bắp ngô. Khí hậu Thái Lan gần giống miền nam Việt Nam, tối ra đường bạn có thể khoác thêm một chiếc áo gió nhẹ. Đă có sự chuẩn bị, tôi đă xỏ chân vào đôi xăng đan thể thao và bắt đầu “overnight”.

Hàng nhái ... nói thách ngất trời

Khu chợ đêm Silom-Surawong-Patpong là điểm dừng chân đầu tiên của tôi. Khu chợ nằm ở gần trung tâm Băng cốc này khá rộng, với nhiều mặt hàng: đồ lưu niệm, quần áo, túi xách, điện tử,... Phải nói khu chợ đêm Patpong là trung tâm bán đồ nhái, ởỷ đây bạn có thể t́m thấy tất cả những loại quần áo, túi xách mốt nhất với những mác nổi tiếng nhất: Chanel, Louis Vuitton, Escada élite,.. nếu thờ ơ với những đồ thời trang, th́ sang những quầy bán đồng hồ chắc chắn bạn sẽ phải dừng bước mặc dù không muốn mua chúng. Trên các quầy chỉ bày một vài cái đồng hồ, bên cạnh đó là một loạt các catalog được in màu cực đẹp trưng bên cạnh. Thấy hay hay tôi đă sà vào một hàng và được cho xem hơn 5 cuốn catalog, anh chủ cửa hàng bắt đầu thao thao về mặt hàng của ḿnh- Mày muốn mua đồng hồ cổ hay thời trang, thích hăng nào tao cũng có hết.

Tôi thật sự choáng v́ hỏi một vài cái của mấy hăng khác nhau cả cổ và kim th́ anh chủ đều gật đầu xác nhận là có ngay sau 5 phút nếu thảo thuận xong giá. Đă được dặn ḍ kỹ để tránh bị mua hớ phải đồ nhái, nên tôi cũng đă tỏ ra mê một chiếc đồng hồ của Seiko, khi anh chủ phát giá 185USD, tôi đă trả 50 USD, tôi liền bị đáp lại bằng xua tay. Vẫn biết là khu vực này nói thách khá cao, măc dù tôi trả giá có một lần, cảm ơn nói không mua, anh chàng bán hàng cười và không nói ǵ thêm. Cũng chính v́ thái độ đó mà tôi có thêm nhuệ khí, quyết định sẽ "mua" vài thứ nữa.

Những quầy bán hàng lưu niệm, quần ḅ, áo phông, đồ lưu niệm là nơi hấp dẫn khách du lịch nhất. Ai đi cũng muốn mua cho được những dây ch́a khóa h́nh con voi, chùa vàng, những bộ trang phục dân tộc Thái. Mỗi hàng phát một giá, có hàng niêm yết giá mà người mua vẫn cứ mặc cả như thường. Đi ngắm và trả giá nhiều khiến tôi hoa mắt, v́ chưa có ư định mua đồ nên tôi trả giá rất thấp và chỉ mong họ từ chối để khỏi phải mua. Quá mệt chuỏng tôi đă gọi một chiếc tuk tuk để về nhà ngủ. Mặc dù, với những lời giới thiệu đến Thái Lan phải đi thăm những cảnh chùa Vàng, chùa Ngọc Bích với rất cổ kính, đẹp nguy nga, tráng lùồe;, Cung điện hoàng gia uy nghi, .. nhưng tôi chỉ mong đến tối để tiếp tục hành tŕnh của ḿnh. Không biết mọi người nghĩ sao nhưng riêng tôi, tôi thấy Băng Cốc về đêm hấp dẫn hơn. Ngược lại với cái nóng oi, không khí đầy bụi trên đường phố ban ngày, ban đêm đi trên các con phố Băng Cốc thật tuyệt vời: không khí mát mẻ, dễ chịu. Aựnh đèn từ các ô tô, cửa hiệu, những ṭa nhà cao tầng, những khu trung tâm thương mại tỏa ánh sáng lung linh, tuy nhiên nó vẫn cho ta cái cảm giác thật xa hoa, nh?ng noi sang trọng ấy đâu có dành cho tất cả mọi người.

Chợ Seconhand hút khách

Khi mà đồ Seconhand đang bị tẩy chay ở Việt nam th́ thật sự ngạc nhiên khi biết chợ bán đồ cũ ở Băng cốc lại khá sầm uất. Nhưng khác ở Việt Nam, đồ cũ ở Băng cốc lại bán về đêm. Khu chợ nằm ở xa trung tâm thành phố, và sau này tôi mới biết khách du lịch như tôi đến đó rất ít v́ đây là khu chợ chỉ dành cho những người Thái có thu nhập thấp và đa phần là thanh thiếu niên. Chợ bắt đầu họp từ lúc 8 giờ tối đến khoảng 3 giơ sáng th́ tan. Chợ nằm dọc theo hè phố và nằm dưới gầm cầu nên người ta gọi là chợ gầm cầu. Khu chợ khá rộng bày bán chủ yếu là quần áo, giầy dép, túi xách.. bên cạnh những quầy bán quần áo là những dăy quầy ăn uống mùi vị và cách bày biện rất bắt mắt. Chợ chia làm hai khu bán: trên vỉa hè và dưới ḷng đường. Khu trên vỉa hè dành cho người bán ở gần chợ, họ bán cố định một mặt hàng, dựng bàn hay lều riêng; c̣n người bán trên ḷng đường hầu như là người từ nơi khác đến, chập tối họ đi xe đến bày hàng bán ngay trên ô tô, chợ tan họ lại đánh xe ra về. Khác với khu bán quần áo cũ của ta, quần áo ở đây bán thành khu riêng. Dăy bán áo, dăy bán quần; áo cũng chia nhiều khu: bán áo sơ mi, áo gíó bán riêng, áo khoác bán riêng,.. nói chung là có quy củ, sắp xếp rơ ràng, không bán bát nháo như của ta; một cửa hàng kiêm đủ cả từ đầu đến chân.

Tôi c̣n bắt gặp nhiều thanh thiếu niên đến chợ mà vẫn c̣n mặc nguyên đồng phục, v́ chợ gần tuyến xe bus nên các em có thể dễ dàng đi xem chợ và ra về thuận tiện. Những mặt hàng khiến các cô các cậu thích thú là những chiếc dây đeo cổ, những chiếc áo hông in h́nh thù kinh dị, quần áo mốt nhập từ Hồng Kông, vẫn c̣n đến 80% mà nếu mới các em không có tiền để mua. Chen lấn xô đẩy, ngột ngạt trong cảnh người đi kẻ lại, tiếng mặc cả, đau đầu với đủ thứ mùi: quần áo cũ, mùi hôi của giầy dép, mùi ngấy của những những xiên thịt, mùi cháy khét của chảo châu chấu qúa lửa do bà bán hàng đang mải buôn chuyện.

Thảo Linh Chi

Hành tŕnh Thai - Lao 10-2001

Album Ảnh Thai-Lao

Tiếp phần sau: 

Up ] Next ]

 

Về đầu trang  Diễn đàn  Sử dụng & bản đồ trang web    Liên lạc với chúng tôi    Cài đặt font UNICODE    Cài đặt bộ gơ Vietkey