Bản quyền : TBG. Cập nhật ngày :03/29/2002  

Xin cảm ơn mọi ư kiến đóng góp, bài viết, tranh ảnh.

 

1 ] 2 ] 3 ] [ 4 ] 5 ] 6 ]

 

Ngày thứ 7( 30/8/1998) Bắc Mê - Bảo Lạc 70Km

 

Bắt đầu một ngày mới bằng việc vượt sông trên mảng. Chừng độ chục ống bường to ghép lại thành một cái mảng rộng độ hơn một mét. Xe đă đẩy được lên mảng mà bụng run cầm cập. Mảng tṛng trành sông sâu thăm thẳm vài chục sải tay. Nếu ngă là đi đứt con xe. Mũ xe máy cũng bỏ ra đề pḥng lộn xuống nước th́ c̣n không bị nặng vít đầu xuống mà bơi. Được cái nước sông cứ lững lờ chảy chứ không siết lắm nên mảng cứ nhẹ nhàng qua sông mà không ụp. Thở phào nhẹ nhơm khi người lên hết, xe lên hết, đồ lên hết.

 

Đường tiếp theo cứ luồn lách trong những rặng rừng sâu. Có lẽ đây là đoạn đường mà chúng tôi đă từng đi là c̣n nhiều rừng, nếu không kể tới các khu bảo tồn thiên nhiên. Một bên sông sâu, vực sâu, nhiều ghềnh thác, một bên là triền núi đồi thoai thoải với rừng cây um tùm. Ngay chính giữa đường đi cây cỏ cũng mọc đầy chỉ để hai vệt xe chạy hai bên. Có một điều mà chúng tôi thực sự buồn, áy là hầu hết các cung đường ở miền Bắc mà chúng tôi đă từng đi, chẳng bao giờ nh́n thấy một con chim cái thú. Có lẽ duy nhất chỉ là vài lần nh́n thấy một chú dũi, chú nhím hay khỉ con, mà chúng không ở trong lồng th́ cũng đang .. trên đĩa!

 

Đúng giữa ranh giới Hà giang và Cao bằng là một con suối sâu và rộng. Phải xuống thăm đường trước khi vượt suối. Một người lái xe máy, bốn người c̣n lại sẵn sàng đẩy và khuân xe qua. Ngập máy. Vác xe lên. Trầy trật măi rồi cũng ủn được năm chú lợn vượt suối. Xả chế, thổi bugi, dốc ngược ống xả là các chú lại lạch bạch nổ, tiếp tục cuộc hành tŕnh.

 

Đường lại luồn lách qua các khe sâu, qua rừng, qua núi, nhưng vẫn chạy dọc sông Gâm. Gần tới Pác Miều, đường bỗng lọt thỏm giữa một bên vách núi sừng sững, một bên sông cuồn cuộn chảy. Nên thơ quá, ước ǵ như một ḥn non bộ mà ta có thể đem về một mảnh đặt góc vườn cho người tức cảnh đến làm thơ.

 

Bảo lạc là huyện biên giới cực tây của Cao bằng, rộng đến nỗi từ đầu này đến đầu kia của nó gần trăm rưởi cây số, đến nỗi huyện lỵ chưa đủ người ta c̣n tổ chức thêm một thị trấn nhỏ là Pác Miều, trung tâm của 6 xă cực tây.

 

Ngày thứ 7 của hành tŕnh gần đă trôi qua mà chúng tôi vẫn chỉ loanh quanh trong cái huyện Bảo Lạc rộng bát ngát này. Không c̣n cách nào khác là lại nghỉ đêm tại huyện lỵ vậy. Lại nhà khách uỷ ban. Nhà vệ sinh ? Tắm giặt ? Tất cả đều trỏ xuống suối! Vâng, cảm ơn, hai hôm nay chúng tôi đă no nê những suối là suối, nào là tắm suối, lội suối, vượt suối, bây giờ lại ngủ suối nữa.

 

Rơ ràng, đă phiêu lưu kiểu này Trời không chiều thằng khó tính. Vừa phàn nàn y như rằng sau đó gặp sự cố. Quái lạ, ḿnh đi trên khắp các nẻo đường Đồng văn, Mèo vạc, tinh những nơi an ninh ngặt nghèo th́ chả sao, về tới đây, chuẩn bị đi ngủ được một lát th́ lực lượng kiểm tra liên ngành, bao gồm công an, biên pḥng, chính quyền đến hỏi. Té ra cũng chỉ v́ đây là huyện biên giới, mà lúc năy ngồi hàng ăn lại có chú trót bi bô hỏi toàn chuyện bí mật quân sự, nào là từ đây đến đường biên bao xa, có nhiều đồn biên pḥng không, mỗi đồn có bao nhiêu lính? Nghi thám báo là phải, nhất là hầu như chưa có một nhóm phiêu lưu tương tự nào lọt đến nơi quư địa phương.

 

Đêm nay có lẽ là đêm im ĺm nhất. Mọi người ch́m sâu trong một giấc ngủ lo âu, không có cảnh chí choé như mọi khi, không có cảnh mỗi thằng chui vào giường một em ngủ mặc kệ chúng la rần rần hay đờ ra. Chờ đến việc tŕnh diện ngày mai tại cơ quan chính quyền.

 

Ngày thứ 8 (1/10/1998) Bảo Lạc - Cao Bằng 150 Km

 

Đương nhiên không ai khác ngoài Hạnh Dung và Tuấn Anh lại trương cái mặt của ḿnh mà đi giải quyết chuyện thủ tục. Lằng nhằng hết giấy tờ tuỳ thân lại đến giấy tờ xe máy. May mà nhờ sự can thiệp trực tiếp của ông phó chủ tịch uỷ ban huyện bên công an mới thông cảm cho hai chiếc xe không giấy tờ.

 

Chia tay với thị trấn xinh xắn mà chúng tôi rất có cảm t́nh này đă gần trưa. Chỉ tội cho mấy cô bạn ngồi sau là nạn nhân của một vở kịch chạy trốn cứ bát nháo cả lên, nh́n thấy ai cũng ngỡ là công an mật, cúi gằm lảng lảng.

 

Cánh lái xe đă cảnh báo chúng tôi về một chặng đường khó kinh khủng từ Bảo lạc đi Cao bằng. Nếu chúng mày muốn trở về Hà nội th́ tốt nhất là quay lại Hà giang chứ đi đường này không được đâu. Vớ vẩn, như đường Yên minh - Mèo V?c kh? thế chúng tôi cũng đă trải qua rồi..

 

..Trời ơi, dường như những lời khuyên đều là đúng. Nếu ai đă đi đèo dài tít mù Ô quy hồ ở Sapa, những đèo cao và dốc như đèo Pha đin, hay đèo hun hút như đèo Cổng trời và như chúng tôi từng đi, đèo có đường xấu kinh khủng như Mèo vạc, th́ ở đây hội đủ các yếu tố. Cao, dốc thẳng đứng liên tục không một đoạn đường bằng để máy xe được nghỉ, đường hẹp xấu, đá ngổn ngang. Đây cũng là đoạn duy nhất mà các cô liên tục phải xuống đi bộ v́ tuy đă đi ở số 1 mà xe cứ lọc cà lọc cọc. Hễ gặp lạch nước ven đường là phải dừng lại, đổ lên máy cho nguội mới đi tiếp được. Như để thêm phần thử thách, một chiếc đinh khỉ gió lại xuyên dọc theo lốp một chiếc xe, phá toang cả một đoạn săm.

 

Kẹt mất 2 giờ đồng hồ trên đỉnh đèo, chúng tôi tranh thủ hạ trại nấu một bữa ăn không biết là trưa hay là chiều. Toàn bộ cơ số thực phẩm dự trữ được lấy ra. Nước suối, bếp ga, đũa vót bằng trúc bên đường. Gió hiu hiu mát, cảnh chiều ở vùng núi buồn thê thảm cộng với sự mệt nhoài làm mọi người như nhũn ra..Có dấu hiệu đổ cả loạt, bắt đầu từ Cầm, Nhung.

 

Qua Tĩnh túc đă gần 9 giờ tối. Mỏ thiếc ban đêm nh́n từ trên xuống lung linh ma quái như chốn âm ti. Nơi đây núi có quặng thiếc vonphram, catsiterit từng đợt trong đất và phù sa. Mỏ lộ thiên, lỗ chỗ những hố đào quặng.

 

Thị trấn Tĩnh túc là thị trấn của công nhân mỏ, khá sầm uất có thể nói là hơn huyện lỵ của huyện Nguyên b́nh. Đi ? ở lại ? đi ? ở lại ? Giá có một bông hoa Forget me not ở đây sẽ dễ quyết hơn nhiều. Đă rất muộn ai nấy đói mềm, kiệt sức, thiếu ngủ và c̣n những 60 cây số đường xấu nữa mới tới Cao bằng, 60 cây mà hai ngày hôm nay chúng tôi chỉ có thể đi mỗi ngày sáu chục.

 

Đi như thế này là để rèn luyện ư chí quyết tâm. Đă có đích rồi th́ phải đi thôi! Vậy th́ đi. Đi là đi mà không biết là vừa đi vừa ngủ gật. Oh , No! Vừa ngủ gật vừa đi.

 

Có lẽ trời c̣n thương nên cuối cùng chúng tôi không lộn xuống vực trong t́nh trạng ngủ gật lái xe mà lê lết được tới Cao bằng vào lúc 1h30 sáng. Thật may thị xă này lại có một khu ăn đêm. Mọi người gần như đổ gục xuống hàng ăn. Lênh đênh t́m khách sạn. Vào được Bằng giang, khách sạn to đẹp nhất Cao bằng đă gần 3 giờ sáng. Ném ḿnh lên tấm đệm êm ái, mọi người ch́m ngay vào giấc ngủ kết thúc ngày hành tŕnh thứ 8 vất vả.

 

Tiếp phần sau: 

Back ] Up ] Next ]

 

Về đầu trang  Diễn đàn  Sử dụng & bản đồ trang web    Liên lạc với chúng tôi    Cài đặt font UNICODE    Cài đặt bộ gơ Vietkey