Welcome to Tay Bac Group (TBG)  homepage

Home
Up
Khoi dau
Cac chuyen di
Thu vien
Cam nang
Hoat dong khac
Thanh vien

T́m thông tin

 

Đây là lần đầu tiên tôi khăn gói đi chơi xa ngoài Việt Nam nên để chuẩn bị cho chuyến đi tôi đă phải thu thập rất nhiều thông tin về t́nh h́nh an ninh, chính trị của Campuchia hàng tháng trước đó bởi đă được cảnh báo về những chuyện như giết người, cướp của, bắt cóc, tống tiền khách du lịch. ở Việt Nam chuyện tống tiền cũng không phải là hiếm nhưng ở quy mô rất nhỏ và mang tính tự phát, chuyện lính Campuchia hiên ngang giết người như giết ngoé, lấy búa đập cho dập đầu, dùng chân di mấy nhát để dằn mặt, rồi mới mổ bụng, moi gan, lấy mật bôi lên mặt làm mặt nạ dưỡng da, rồi việc dân Campuchia ghét người Việt Nam và c̣n một loạt những chuyện rùng rợn khác. Nhưng những điều này chẳng hề làm suy giảm ḷng nhiệt t́nh của tôi với chuyến đi, thêm vào đó trong một chương tŕnh của VTV2 giới thiệu về cảnh đẹp, đất nước, con người Campuchia với khách du lịch phương xa một tuần trước ngày tôi khởi hành lại càng củng cố thêm kế hoạch đi chơi này.

 

Có lẽ việc khó khăn đầu tiên và tốn nhiều thời gian nhất là lôi kéo, rủ rê mấy người bạn cùng ham thích phiêu lưu, mạo hiểm vào cuộc. Sau những loạt mail qua, meo lại thành phần tham gia đă tạm thời được cố định và mọi việc bây giờ chỉ c̣n là thống nhất thời gian và định ngày cho chuyến đi. Thủ tục xin visa vào Campuchia rất đơn giản với lệ phí chẳng hề tương xứng chút nào với sự đơn giản đó: 30 Mỹ kim. Bạn sẽ nhận được thị thực một ngày sau khi đă nộp tờ khai và ảnh. Chỉ xin lưu ư các bạn một điều khi mang tiền trả lệ phí: hăy mang những tờ xanh có mệnh giá từ 10 Đô trở lên và trông hăy c̣n tươm tất nếu bạn không muốn mất thời gian đi lại để đổi tiền.

 

Thu xếp đồ dùng, quần áo cần thiết cho chuyến đi không mất nhiều thời gian như việc chuẩn bị cho lần đầu đi Tây Bắc. Mọi thứ đồ mang đi đều được tính toán, cân nhắc để không quá nặng và chiếm nhiều diện tích của ba lô, túi xách.

 

Ham chơi, yêu thích phong cảnh thiên nhiên, rừng núi, cây cỏ, tôi luôn t́m thấy, nh́n nhận ra những điều tốt đẹp trong cuộc sống, về con người, về t́nh bạn ở những người bạn đồng hành của tôi, hay ở những người nông dân hiền lành, chất phác, lam lũ mà tôi đă gặp đâu đó trên những nẻo đường đi qua. Mỗi dịp đi xa là một lần tôi lắng ḷng ḿnh lại, tách ḿnh ra khỏi nhịp sống sôi động nơi đô thị với những bon chen, đố kỵ để thả hồn tôi về với thiên nhiên, sống chân thật với những t́nh cảm đầy t́nh người mà những người dân quê dành cho tôi, cho các bạn tôi. Trước ngày đi, A. Tùng A. post lên mạng chuyện đi chơi Ba V́ làm tôi bối rối v́ thực sự chuyến đi quả là hấp dẫn, nhất là khi được tham gia cùng những người bạn trong nhóm Tây Bắc. Tuy nhiên chương tŕnh đă được thống nhất bằng việc chúng tôi sẽ lên đường sang Campuchia từ HCMC vào sáng thứ Hai nên không thể tŕ hoăn thêm được nữa. Chỉ đến ngày Chủ nhật trước hôm đi Phnôm Pênh (PP) tôi mới biết là chúng tôi chỉ có hai người tham gia chuyến đi. Hà và tôi. Một số bạn của tôi đă có thị thực nhưng v́ công việc, v́ bận việc gia đ́nh đột xuất nên không thể tham gia. Thật là đáng tiếc. Đoàn chúng tôi (nghe cho có khí thế) xuất phát từ HCMC đi PP vào lúc 8 giờ sáng thứ Hai ngày 14/8 bằng xe của Sinh’s Cafe (trên đường Đề Thám, Quận I). Hàng ngày ở đây có một chuyến đi PP với giá vé 6 USD/người. Có thể bạn không tin v́ thấy giá rẻ nhưng quả đúng là vậy (trước kia là 12 USD nhưng gần đây đă được giảm hẳn một nửa). Xe khởi hành lúc 8 giờ nhưng thực sự chạy ra được khỏi được thành phố th́ cũng đă hơn 9h30. Đến khoảng 11h 30, xe chúng tôi đến biên giới Tây Ninh - Cửa khẩu Mộc Bài. Sau khi ăn trưa ở đây và làm thủ tục xuất cảnh, đổi sang xe khác ở bên phía Campuchia, chúng tôi lại tiếp tục lộ tŕnh đi PP của ḿnh. Quăng đường từ HCMC đi PP dài khoảng 287 km và đi mất khoảng 7-8 hrs. Nếu như đoạn đường bên phía Việt Nam đẹp và xe chạy nhanh bao nhiêu th́ giờ đây từ đoạn cửa khẩu bên Campuchia trở đi anh xế người Cam mới trổ tài lăi xe đánh vơng tránh ổ voi cho bà con trên xe lè lưỡi, trợn mắt. Chỉ khổ cho mấy anh chị tây to béo, ngồi dúi dụi ở cuối xe, kêu la oai oái mỗi lần xe xóc làm nẩy bật người lên chạm đầu đánh cốc vào trần xe. Bụi đất đỏ bay mù mịt, đường toàn là ổ voi với vũng trâu đầm. Xe chạy lóc cóc, xóc lên xóc xuống. Năm tới chắc chắn t́nh h́nh sẽ được cải thiện rất nhiều v́ hiện nay con đường này đang được nâng cấp và cải tạo do lưu lượng khách du lịch qua lại giữa VN và Campuchia theo tuyến đường này ngày càng lớn.

 

Vượt qua cửa khẩu sang bên Campuchia, bạn sẽ không c̣n nh́n thấy nhiều nhà dân hay làng xóm dọc hai bên đường như ở phía Việt Nam nữa. Thưa thớt, lác đác đây đó là những ngôi nhà của người dân Campuchia. Dân ở đây nghèo và khổ hơn dân sống ở vùng nông thôn Việt Nam nhiều và điều này cũng đúng với cả dân sống ở khu vực phía trên, gần Thủ đô PP. Nếu như ở Việt Nam bạn thấy những cánh đồng lúa liên tục được phân chia thành nhiều mảnh nhỏ th́ ở đây, bên Campuchia có những cánh đồng lúa với những thửa ruộng rất lớn, trải dài tít tắp. Điểm xuyết giữa những bát ngát lúa xanh là đôi cây cọ cao vút, thân thẳng tắp đứng đơn độc giữa cánh đồng, làm bạn với mây gió trên cao. Thi thoảng sau cả quăng đường dài mới thấy một ngôi làng hiện ra trông xơ xác, nghèo nàn như chợ quê buổi chiều vắng khách vậy. Trước cổng của mỗi ngôi làng bạn sẽ nh́n thấy những tấm biển như: "Đảng Nhân dân Cánh mạng Cambodia” hay “Đảng FUNCINPEC”. Điều đó có nghĩa là toàn bộ ngôi làng đó đi theo và ủng hộ Đảng NDCMC hay Đảng FUNCINPEC.

 

Nhà của dân Campuchia ở nông thôn giống như nhà của phần lớn người dân ở một số vùng của Đồng bằng Sông Cửu Long. Nhà chủ yếu làm bằng gỗ, hoặc cột xi măng với vách, mái lợp tôn, lá cọ hoặc lá dừa. Nhà được dựng trên những cọc xi măng bê tông cao chót vót trông lênh khênh. Theo như lời giải thích mà tôi có được th́ ở khu vực này hay có lũ lụt cho nên nhà cần phải được làm ở trên cao để tránh nước lũ và thêm vào đó nó c̣n có một tiện ích khỏc lỔ nếu trong trường hợp cần thiết th́ họ có thể di dời toàn bộ ngôi nhà ra khỏi vùng bị lụt mà không phải mất công tháo dỡ. Điều này giúp tôi lư giải cho việc tại sao các ngôi nhà được thiết kế đặt trên các cọc bê tông mà không có một kết cấu nào liên kết giữa ngôi nhà và cọc hết. Ngoài ra, gầm nhà c̣n có thể là nơi nuôi gia cầm và gia súc, và là chỗ nhốt trâu, ḅ.

 

Trời bắt đầu tối và tôi có thể cảm nhận được làn không khí lạnh theo gió đang len lỏi tràn vào trong xe. Đi đến gần thành phố rồi mà vẫn chưa thấy ánh sáng của ngọn đèn điện, dấu hiệu văn minh duy nhất có thể giúp chúng tôi, mệt mỏi sau một chặng đường dài, biết ḿnh đang tiến dần tới thủ đô PP. Chỉ khi cánh trung tâm PP. chừng 10 km mới thấy ánh sáng xa hoa của đô thị hiện ra. Đường đi đă bắt đầu thấy khá hơn. Xe chúng tôi đến PP. tương đối muộn lúc hơn 8h tối. Có việc chậm chễ này là do mấy anh chị người Nhật đă mất khá nhiều thời gian tranh căi với hải quan cửa khẩu Campuchia về việc họ sẽ không phải trả 1USD lệ phí để lấy giấy chứng nhận tiêm chủng quốc tế tuy nhiên sau một hồi tranh luận nhưng không thể thoả hiệp được họ đành phải nhân nhượng trả tiền để đoàn tiếp tục đi. Thông thường, theo lời anh tài th́ xe đến PP vào khoảng 5-6h chiều và như vậy du khách sẽ tranh thủ được thời gian ngắm nghía thành phố trước lúc lên đèn. Nhưng giờ đây, chúng tôi, mệt phờ sau cả một chặng đường xấu nên không c̣n có ham muốn đi thám hiểm loanh quanh nữa mà chỉ muốn t́m pḥng cho nhanh, ăn tối và đi ngủ. Trước khi đi ra ngoài, chúng tôi cũng đă được mấy nhân viên ở đây lưu ư việc không nên đi vào những khu phố tối, không có ánh đèn và vắng người qua lại đề pḥng chuyện xấu có thể. Lúc này là mới chỉ hơn 9h tối nhưng đường phố đă rất vắng vẻ, thi thoảng mới thấy lèo tèo một vài chiếc xe chạy vụt qua như bị ma đuổi. Các cửa hàng, quán xá đều đă tắt đèn, đóng cửa, chỉ c̣n một vài quán ăn đêm là vẫn sáng ánh đèn. Thành phố như đă ch́m vào giấc ngủ sâu từ rất lâu rồi.

 

Hôm sau (15/08), mới hơn 4 giờ sáng mà đă thấy như cả thành phố thức dậy cùng với tiếng c̣i xe inh ỏi, tiếng động cơ ô tô, tiếng xe máy, tiếng người cười, nói lao xao và đau khổ hơn cả là âm thanh từ những chiếc loa công cộng phát ra những bản nhạc dân tộc Campuchia. Giữa những ồn ào của hỗn loạn âm thanh chúng tôi không thể nhắm mắt ngủ tiếp được. Giờ đây chúng tôi thực sự dị ứng với loại nhạc này và thấy ghét nó quá chừng. Thoạt nghe th́ cũng thích nhưng đi đâu cũng được nghe, ở mọi nơi, mọi lúc và nhất là vào lúc 4 giờ sáng như hôm nay th́ thật chẳng lấy ǵ làm thú vị cho lắm. Hệ thống truyền thanh công cộng ở đây có vẻ hoạt động khá tốt và có hiệu quả cao. Pḥng chúng tôi ở có ban công nh́n ngay ra ngoài đường phố chính. Từ đây bạn có thể quan sát được các hoạt động buôn bán diễn ra trên cả một dọc hè phố. Tối qua v́ đến muộn nên chúng tôi không có một chút khái niệm ǵ về khu phố ḿnh ở nhưng sáng nay mới thấy đây là một trong những phố chính với các cửa hàng chuyên buôn bán đồ điện thoại, điện tử. Chếch lên phía trên chút ít là một chợ lớn - như chợ Đồng Xuân của ta vậy. Điện thoại di động và đồ điện tử ở Campuchia khá rẻ so với ở Việt Nam nhưng sau một hồi tính toán, quy đổi th́ thấy đi buôn chắc sẽ lỗ to nên những đồ này không c̣n cuốn hút chúng tôi nữa.

 

Hà có người quen ở PP nên sáng nay chúng tôi sẽ đi thăm họ. Hai cô nàng ḷ ḍ thuê xe máy, mua bản đồ thành phố và lên đường. Hệ thống đường phố ở đây thực sự không phức tạp. Phần lớn tên phố được đặt theo số như 182 AEo (Phố 182) chẳng hạn, là phố chúng tôi đang ở. Ngoài trục phố chính giống như khu vực Phố Huế-Bà Triệu-Hàng Bài-Tràng Thi ở trung tâm thành phố ra th́ đường ở đây cực xấu luôn. Các con đường lởm chởm, lổn nhổn đất đá, không ra đường đất cũng chẳng phải đường nhựa, nhà cửa th́ cái tḥ, cái thụt trông thật chẳng đẹp mắt chút nào. Mọi người ngạc nhiên khi thấy hai đứa chúng tôi xuất hiện trước cửa văn pḥng. Sau một hồi thăm viếng, hỏi han, tṛ chuyện chúng tôi được dẫn đi tham quan thành phố.

 

Trước tiên là đi thăm Cung điện Hoàng gia (CĐHG). Mọi người cứ hỏi tôi là CĐHG so với cung điện ở Huế th́ như thế nào. Thực sự sẽ rất khập khiễng khi bạn so sánh CĐHG với cung điện, đền đài, lăng tẩm ở Huế bởi CĐHG mới chỉ được xây dựng vào năm 1813 do đó phong cách kiến trúc vẫn mang nét dáng hiện đại. Hiện nay, CĐHG vẫn là nơi cư ngụ của nhà Vua và gia đ́nh hoàng tộc và chỉ một phần nào của quần thể này được mở cửa để đón du khách vào thăm quan mà thôi. Trong khi Huế, giờ đây chỉ c̣n là một di tích lịch sử đă trải qua bao thăng trầm của thời gian và chiến tranh chẳng c̣n giữ lại được nhiều những h́nh dáng khi xưa. Ngoài ra những khác biệt về đặc trưng kinh tế, chính trị, văn hoá, xă hội, kiến trúc, cùng với tôn giáo, tín ngưỡng cũng sẽ là những nhân tố tạo nên sự khác biệt của hai địa danh này mà tôi không thể mang ra phân tích so sánh được.

 

Như đă nói, CĐHG mới chỉ được xây dựng vào năm 1813 nên phong cánh có phần nào hiện đại. CĐHG là do một kiến trúc sư người Pháp thiết kế với kiểu mái chóp nhọn như những cánh chim xoè rộng, sải cánh trên bầu trời. Quên không nói với các bạn là ở đây bầu trời rất đẹp. Đẹp từ lúc bắt đầu vượt biên giới sang phía bên này của Campuchia. Bầu trời cao xanh vời vợi không bị che khuất tầm mắt bởi những khu nhà cao tầng, bởi đường phố với dây điện đan xen chằng chịt. Những đám mây trắng, mây hồng bay là là, tầng tầng, lớp lớp nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Người ta giải thích với tôi rằng có được vẻ đẹp này là do Campuchia có Biển Hồ rộng lớn. Hơi nước của Biển Hồ bốc lên tạo ra những đám mây do đó có thể nói Biển Hồ đă tạo nên vẻ đẹp hiếm thấy này của bầu trời Campuchia???!!!. Trong khu vực CĐHG có một công tŕnh mà hai chúng tôi cứ ngẩn ngơ không muốn rời bước đó là Chùa Vàng, Chùa Bạc. Bản thân ngôi chùa có lẽ không đẹp, không níu kéo chúng tôi nhiều như nh?ng hi?n v?t trưng bày trong đó. Chúng tôi cứ mê mẩn ṿng đi ṿng lại trong ngôi chùa để xem đồ.

 

Gọi là Chùa Vàng, Chùa Bạc không phải là v́ ngôi chùa được xây dựng lên từ những vật liệu này mà v́ những hiện vật bên trong đều được làm bằng vàng, bạc, ngọc, đá quư.... Nền của ngôi chùa được lát bằng 5000 miếng bạc có cân nặng 1 kg/miếng. Chùa được xây năm 1892 và được xây dựng lại năm 1962. ở chính giữa bạn có thể nh́n thấy một bức tượng phật bằng vàng nặng 90kg đứng trên một toà sen cũng được làm từ vàng. Bức tượng thực sự có hồn với đôi mắt bằng ngọc xanh và to, với 9584 viên kim cương trang trí đính trên quần áo trong đó viên nặng nhất là 25 carats. Xung quanh bức tượng phật lớn này là những bức tượng nhỏ hơn bằng vàng, bạc, đồng đen và các bức chạm, khắc mô tả câu chuyện nhà phật. Ngoài ra bạn c̣n có thể t́m thấy rất nhiều vật dụng dùng cho vua chúa trong hoàng cung cũng được trưng bày ở đây. Từ các binh khí như kiếm cổ có nạm ngọc ở tay cầm, đến dao găm, giáo, mác... cho đến những đồ dùng trong sinh hoạt hàng ngày như cốc, chén, giầy dép, đồ trang sức cho phụ nữ cũng như cho nam giới. Gọi là chùa v́ trong đó có những bức tượng phật kia nhưng thực ra ta có thể coi nơi đây như một bảo tàng thu nhỏ trưng bầy các đồ làm bằng vàng và bạc, kim cương, ngọc, đá quư... dùng trong hoàng cung. Nghe nói đây là nơi Đức vua Nordorom đă đi tu khi c̣n nhỏ. Đi tu mà sống trong nhung lụa, ngọc ngà giữa bao quanh là vàng bạc, châu báu th́ không biết có đạt được chính quả, có đắc đạo không đây?!. Tôi thấy nghi ngờ lắm. Tôi cứ nghĩ đă đi tu là ép ḿnh vào sống cuộc sống khổ hạnh, xa rời thế giới vật chất, tiện nghi, sống cuộc sống thanh đạm, trở về với thiên nhiên. Nhưng ở đây, ở Campuchia, Thái lan hay Lào bạn đừng hiểu đi tu có nghĩa là để rồi sau này sẽ trở thành sư hay thầy chùa như ở Việt Nam đấy nhé. Thanh thiếu niên Campuchia thường phải trải qua một thời gian đi tu, sống trong chùa. Đây là một tập tục tôn giáo mang tính giáo dục cao, giúp thanh niên tu dưỡng đạo đức để sau này ra đời sẽ sống tốt hơn, có ích hơn cho xă hội. Ngày nay truyền thống này vẫn được lưu giữ nhưng không c̣n phổ biến và được hưởng ứng như xưa.

 

Buổi chiều chúng tôi đi xem bảo bàng mỹ thuật quốc gia. ở đây bạt ngàn tượng phật bằng đồng đen, đồng đỏ, đồng vàng, bằng vàng, bằng bạc. Tượng và phù điêu đá th́ vô kể. Lúc đầu thực sự tôi rất có hứng thú xem xét, ngó nghiêng, rồi sờ mó nhưng sau đó cảm thấy hoa mắt v́ đi măi, đi măi, mỏi chân, mỏi cả tay rồi mà vẫn thấy xem chưa hết. Trong bảo tàng đôi chỗ dưới chân tượng là những bệ đá trên đó có bát hương và đĩa để tiền công đức của du khách. Bên cạnh luôn có một ma ma cầm những chuỗi hoa ngọc lan hay những tràng hoa nhài để đưa cho du khách. Lúc đầu tôi không để ư đi qua nhưng ma ma đă chặn lại quàng vào cổ tôi một ṿng hoa nhài rồi nhẹ nhàng, thẽ thọt chỉ tay ra đĩa tiền công đức ra điều “lấy hoa th́ phải trả tiền đi chứ”. Tất nhiên hoa đă quàng vào cổ rồi th́ tiền phải nhưng cảm thấy tệ quá. Tệ ở cái chỗ cột hoa vào cổ đ̣i tiền.

 

Sáng ngày 16/9, hai đứa tôi rời PP đi Siem Riep. Chúng tôi đi bằng tàu thuỷ cao tốc trên Biển Hồ. Thời tiết khá đẹp. Trời không nắng lắm nên chúng tôi quyết định ngồi trên boong tàu để ngắm cảnh. Chuyến đi sẽ kéo dài trong 5 hrs. Dọc đường đi chúng tôi chỉ quan sát thấy những ngôi nhà sàn làm trên sông của dân sống dọc theo hai bờ Biển Hồ, nh́n sâu vào đất liền chỉ thấy mờ xa là núi, cánh đồng hoang, cây cỏ mọc lúp xúp chứ tịnh không hề thấy bóng dáng đời sống sinh hoạt của cư dân. Hay tại ít người quá và họ đều tập trung sống cả ở hai bên bờ của Biển Hồ rồi?. Ngắm nh́n bầu trời tôi thấy đẹp quá, đi đâu tôi cũng chú ư ngắm nh́n bầu trời. Mặc dù đă bị choáng ngợp bởi cảnh tượng nh́n thấy ở PP nhưng ở đây giữa cảnh sông nước mênh mông, xa xa thấp thoáng là những khu đền đài nằm rải rác trên các ngọn núi cao dọc đường đi, giữa khoảng không gian bao la bất tận với xanh thẳm trời cao, với lớp lớp đám mây trôi lững lờ cho tôi cảm giác b́nh yên, tĩnh tại. Tôi ngồi ngẩn ngơ, dơi theo mây, lang thang về cơi hư vô, về chốn vô định. Giữa bầu trời và mặt nước bao la con tàu cao tốc nhỏ bé vẫn rẽ nước vun vút lao đi mang chúng tôi đến gần hơn với Siêm Riệp. Gần đến Siêm Riệp chúng tôi nh́n thấy rất nhiều những ghe, thuyền chài trông nhếch nhác, bẩn thỉu quần tụ lại thành từng đám. Hỏi một anh bạn đồng hành là người Campuchia mới biết đấy là khu vực làm ăn sinh sống của dân chài Việt Nam. Phần lớn họ là dân miệt vườn, sông nước ở đồng bằng Sông Cửu Long. Thấy thương cho lũ trẻ con nheo nhóc trên thuyền, mắt ngơ ngác dơi theo tàu chúng tôi đi.

Từ bến tàu đi vào thành phố mất khoảng 20 phút. Sau khi nghỉ ngơi nhận pḥng, ăn trưa chúng tôi chuẩn bị đi ngắm mặt trời lặn trên đỉnh Ba Khai. Nghe nói đây là một trong những địa điểm lư tưởng để ngắm hoàng hôn. Chúng tôi đến chân núi vào lúc 4 giờ chiều. Lúc này đă thấy lục tục du khách kéo nhau đến đây ngắm mặt trời lặn. Vẫn là những bộ mặt quen thuộc chúng tôi đă gặp lúc ở trên tàu. Mọi người gật đầu chào nhau, bàn tán bâng quơ về cảnh rừng núi. Có hai đường để chúng tôi lựa chọn đi lên đỉnh núi. Một là sẽ đi ṿng theo sườn núi tuy đường có xa hơn nhưng lại đỡ mệt c̣n cách kia là cứ thẳng đường đỉnh núi mà leo. Chúng tôi quyết định thử sức leo núi.

 

Từ trên đỉnh núi nh́n xuống, tôi có thể nhận thấy xa xa phía dưới thấp thoáng giữa tán lá của những cây cổ thụ cao chót vót là năm đỉnh tháp của Angkor Wat (AW) và Angkor Thom (AT). Đứng đây tôi như thấy ḿnh đang lạc giữa rừng già Amazon, trong một cung điện đổ nát, lạnh lẽo và huyền bí nhưng tôi không đơn độc v́ lúc này xung quanh tôi có rất nhiều người và không khí thật ồn ào, huyên náo (đoạn này tôi đang chép lại những ǵ tôi đă viết trong nhật kư ghi lại cảm nghĩ của ḿnh trong lúc chờ Hà đi chụp ảnh). Trên đường đi lên núi ? những đoạn đất bằng dân địa phương bày bán hàng lưu niệm là những tấm sarong, khăn giống như khăn rằn của người miền Nam hay khăn thổ cẩm giống như ở Mai Châu vậy. Họ chỉ tập trung ở đây vào lúc buổi chiều v́ đó là thời điểm du khách đến đông nhất. Cạnh đó là những ban nhạc (ta có thể tạm gọi như vậy) chơi những bản nhạc dân tộc với các nhạc cụ chủ yếu giống như nhị, trống của Việt Nam. Giữa cảnh núi rừng bao la, hoang vắng, không khí mát lạnh, tiếng nhị réo rắt làm cho tôi cảm thấy nao ḷng và thực sự thấy cô đơn và buồn da diết. Lúc đó tôi thấy nhớ nhà và nhớ các bạn và lại ước ǵ có các bạn ở đây, bên cạnh ḿnh. Hà lúc này đang đi thám hiểm xung quanh và t́m cảnh đẹp để chụp.

 

Chính giữa đỉnh núi là một ngôi đền đá nhỏ và ở bốn góc xung quanh ngôi đền là những am thờ. Ngó nghiêng loăng quoăng một lúc tôi thấy kiến trúc ngôi đền không có ǵ đặc sắc lắm nên không chú ư t́m hiểu nữa. Càng về chiều càng nhiều người tiến lên núi. Lúc này đă gần 6 giờ và chúng tôi th́ đang ngồi đợi mặt trời lặn. Ai nấy đều đă t́m cho ḿnh một chỗ ngồi thích hợp. Chỗ chúng tôi ngồi cũng là chỗ mọi người tụ tập đông nhất bởi nh́n từ đây chúng tôi có thể quan sát rơ ḍng Mê Kông đang chảy hiền hoà dưới xa kia mà không bị rừng cây cản tầm nh́n. Chiều mát nên dơi bay ra nhiều lắm chắc là từ dưới những cánh rừng xung quanh ở bên dưới. Nghe văng vẳng đâu đây có tiếng lao xao, tiếng lốc cốc như tiếng mơ trâu. Âm thanh thân thuộc đó lại làm tôi nhớ tới núi rừng Tây Bắc, nhớ mọi người. Bầu trời bắt đầu có những biến đổi. Ai đó có trí tưởng tượng phong phú có thể gán cho những đám mây ngũ sắc trên bầu trời kia nhiều h́nh dạng khác nhau. Chúng tôi đố nhau đám mây này h́nh ǵ, đám kia có h́nh ǵ... có lẽ trí tưởng tượng không được phong phú, lại dị mộng nên toàn đoán sai. Chúng tôi trêu đùa nhau không hiểu mắt nh́n kiểu ǵ mà sao toàn ra h́nh các chàng trai, các cô gái bậy bạ.

 

Lũ trẻ con bán hàng ở đây, giống như lũ trẻ xung quanh khu vực Hồ Gươm, có thể nói liến thoắng tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Hàn quốc, tiếng Nhật... lúc này vẫn đang ráo riết với việc mời chào, níu kéo du khách mua quà lưu niệm....Mặt trời xuất hiện đột ngột và rực rỡ. Trước mắt tôi bỗng thấy tối sầm. Mặt trời biến mất tiêu đâu rồi mà chỉ thấy lổn nhổn trước mắt tôi những mông và mông. Th́ ra mọi người nhốn nháo đứng lên cả để chụp ảnh, để ngắm cảnh. V́ hướng chúng tôi ngồi nh́n xuống ḍng sông nên lúc này tôi có thể thấy rơ ánh vàng, ánh đỏ mặt trời phản chiếu xuống mặt nước Biển Hồ phía dưới đẹp tuyệt. Khi xem ảnh bạn sẽ thấy được phần nào h́nh ảnh mặt trời lặn lúc đó mà chúng tôi đă ghi lại được. Tôi tiếc là ḿnh không thể chia xẻ với bạn cảm xúc của tôi lúc đó khi ngồi ngắm nh́n hoàng hôn nơi đây. Chúng tôi ngồi lặng bên nhau ngắm cảnh cho đến khi mặt trời khuất hẳn nơi đường chân trời rồi mới nuối tiếc kéo nhau xuống núi.

 

Sáng nay 17/8 chúng tôi phải dậy từ lúc 4h30 giờ sáng để chuẩn bị đi ngắm mặt trời mọc ở Angkor Wat (hầu như các hoạt động du lịch ở đây đều tập trung vào việc đi ngắm ban mai và hoàng hôn). Nghe tiếng xe máy của hai anh chàng xe ôm, Hà bật dậy rồi kéo tôi dậy theo v́ sợ trễ. Lúc này ngoài trời vẫn tối nhưng trên đường đi đă thấy từng đoàn xe máy, ô tô lục tục nối đuôi nhau đi về phía AW. Mấy người đưa đường đă quá quen với việc dậy sớm để đi đưa du khách đi ngắm mặt trời mọc rồi nên không cảm thấy buồn ngủ. Họ í ới chào nhau trên đường đi và kháo chuyện ầm ĩ. Khi chúng tôi đến A.W (5h10) đă thấy rất nhiều du khách tụ tập ở đó rồi. Ai cũng cố t́m cho ḿnh một ví trí chụp ảnh đẹp nhất và Hà cũng vậy. C̣n tôi được giải phóng bởi trách nhiệm lớn lao đó nên t́m một góc riêng để ngồi ngắm mọi người xung quanh và chờ mặt trời mọc. Bạn sẽ có h́nh ảnh mặt trời mọc rất đẹp khi ngắm nh́n ở AW. Giữa bao quanh núi rừng th́ ngôi đền là h́nh ảnh duy nhất mà bạn có thể nh́n thấy nổi bật trên nền trời tối sẫm trong một khoảng không gian khoáng đạt xung quanh khu đền. Bạn hăy tưởng tượng h́nh ảnh của những ngọn tháp A.W vươn lên sừng sững, uy nghi, nổi bật giữa nền trời tối phía sau và ở phía đó mặt trời sẽ xuất hiện, mang những tia nắng ban mai của một ngày mới đến cho thế gian. Trời dần sáng. Đă thấy le lói những ánh hồng đầu tiên nhưng mà thật không may cho chúng tôi. Hôm đó trời nhiều mây nên không thể chiêm ngưỡng trọn vẹn h́nh ảnh mặt trời mọc như tôi hằng tưỏng tượng. Dù sao tôi vẫn thấy khu đền vào lúc rạng sáng thật đẹp. A.W có lẽ là di tích vẫn c̣n giữ được gần như nguyên trạng kiến trúc trừ những bức tượng bên trong. Cái th́ mất đầu, cái cụt tay, cụt chân. Có một đặc trưng ở hầu hết các đền đài ở A.W và A.T...là những bậc đá cao gần như dựng đứng dẫn lên tầng tháp chính trên cùng. Tôi đă lấy hết cam đảm thử leo lên một tầng tháp nhưng chỉ leo lên được một nửa rồi nh́n xuống và tôi không c̣n dũng khí để tiếp tục leo lên cao nữa. Giờ đây khi đang ngồi viết ở Hà Nội vậy mà tôi vẫn c̣n cảm thấy mồ hôi ra lạnh cả hai bàn tay.

 

Buổi chiều chúng tôi đi Angkor Thom. ở A.T có tượng Bayon. Nh́n ảnh các bạn chắc cũng thấy nó đẹp đến nhường nào. May mà các đền đài này được xây bằng đá tảng to và Pon pốt chỉ có nhiều cuốc xẻng chứ không có nhiều súng đạn để cho nổ tung tất cả lên nên bây giờ chúng ta vẫn c̣n có cơ hội chiêm ngưỡng. Người ta đă thống kê có một ngh́n bộ mặt ở khu vực A.T. Nh́n đâu, bốn hướng cũng đều thấy mặt tượng. Nếu như A.W mang quy mô kiến trúc hoành tráng nhiều hơn th́ ở A.T lại có nét tôn giáo đặc sắc hơn. Xung quanh các tường đá là những bức phù điêu về nữ thần, nam thần, h́nh tượng voi, rùa, rắn... các mảng tích tôn giáo. Phần vẫn c̣n nguyên vẹn nhưng có phần đă bị các tay đạo chính buôn đồ cổ bóc tách lấy đi (anh xe ôm chở tôi đi nói vậy). Các khu vực đền đài này hiện nay đang được Chính phủ Nhật Bản tài trợ, khôi phục và tôn tạo lại (bây giờ th́ tôi mới hiểu tại sao mấy người Nhật kia c? khăng khăng không chịu trả 1đô khi họ nói chính phủ họ đầu tư nhiều cho Campuchia và rằng ở ĐSQ Campuchia tại Nhật họ được cam kết sẽ không phải trả bất kỳ một loại phí nào).

 

ở các đền đài nơi chúng tôi đi qua có rất nhiều trẻ em Campuchia không đi học mà bán hàng rong đồ lưu niệm để kiếm sống. ở Đền Bantay Kdei, tôi thấy một lũ trẻ con đang chơi tṛ giống như tṛ chơi nhảy ḷ c̣ của trẻ em Việt Nam. Đă quá quen với sự ṭ ṃ của du khách nên chúng chẳng thèm để ư đến sự có mặt của tôi. Một thằng bé khoảng 10 tuổi thấy tôi ngồi một ḿnh nh́n chúng chơi th́ lân la đến ngồi bên cạnh và nhờ tôi nếu có thể bảo cho nó cách đọc một bài khoá tiếng Anh. Giọng đọc non nớt của thằng bé thực sự làm tôi xúc động. Nó chăm chú theo dơi tôi đọc, phát âm và bắt chiếc cách phát âm rồi đọc đi đọc lại cho đến khi tôi khen nó đọc tốt. Ian (tên thằng bé) mới chỉ đang học quyển 1 của cuốn English for Foreigners thôi trong khi con bé cho nó mượn cuốn sách này đă học đến cuốn 3. Con bé kia nói Ian không có tiền mua sách nên thường mượn sách của con bé và tự học lấy hay nhờ bọn bạn và khách du lịch chỉ cho. Tôi hứa sẽ mua cho thằng bé quyển sách và mang đến cho nó vào ngày hôm sau. Bạn sẽ cảm thấy thực sự hạnh phúc khi nh́n thấy sự sung sướng, bẽn lẽn dễ thương của thằng bé khi nghe tôi nói sẽ mua sách cho nó. Hôm sau tôi mang sách đến và được con bé bạn của Ian mách nước "He dressed well today to see you". Ôi tôi lại giá như mất thôi.....

 

Bạn đă từng đi chơi rừng Cúc Phương, hẳn bạn c̣n nhớ rơ con đường nhựa nhỏ chạy men theo ngôi nhà sàn là nơi tập kết ngủ đêm của du khách. Sáng sớm thức dậy, chạy bộ hay đi dạo men theo con đường, hít thở không khí trong lành của buổi sớm, lắng nghe tiếng chim hót, tiếng khỉ kêu đuổi nhau chí choé trên cây và cảm nhận được không khí lành lạnh, trong lành của núi rừng th́ ở đây, ở Siêm Riệp bạn cũng được tận hưởng cảm giác như vậy. Những cây cổ thụ thật cao với những tán lá rộng phía trên. Không khí núi rừng mát mẻ, những con khỉ ngồi chơi bên vệ đường bắt chấy, bắt rận cho nhau, chẳng quan tâm tới chúng tôi, những khách lại qua trên đường. C̣n và c̣n rất nhiều cảnh đẹp cũng như câu chuyện về những con người mà chúng tôi đă gặp trong chuyến đi sẽ không thể kể hết ra đây được. Nếu ai đó trong các bạn có dự định đến Campuchia, tôi có thể giúp bạn với những kinh nghiệm của ḿnh khi ở đây, giúp bạn t́m mượn những cuốn sách tư liệu giới thiệu về Campuchia, về các địa danh, về kiến trúc đền đài ở Campuchia để bạn tham khảo. Hy vọng một ngày nào đó, bạn cũng sẽ có cơ hội như tôi, ngồi trên boong tàu đi dọc theo ḍng Mekong, ngắm nh́n hoàng hôn trên đỉnh Ba Khai hay ban mai ở A.W, đi thăm tượng Bayon ở A.T và c̣n rất nhiều, rất nhiều những nơi khác nữa.

 

Tiếp phần sau: 

Back ] Up ] Next ]

 

Về đầu trang  Diễn đàn  Sử dụng & bản đồ trang web    Liên lạc với chúng tôi    Cài đặt font UNICODE    Cài đặt bộ gơ Vietkey

Bản quyền : TBG. Cập nhật ngày :03/27/2002  

Xin cảm ơn mọi ư kiến đóng góp, bài viết, tranh ảnh.